Friday, May 30, 2014









Rồi thì “tôi” cũng sẽ “quên”… “Quên” trong cái ý của tôi không phải là quên hẳn đi mà là chấp nhận, là buông tay
Tình yêu không phải cứ ràng buộc nhau, phải sống trọn vẹn hạnh phúc bên nhau trọn đời cùng nhau viết rõ một chữ “Tình” mới là yêu
Tình yêu lớn hơn thế, nó có rất nhiều khía cạnh. Tình yêu cần luôn cả sự đơn  phương, vị tha, mỉm cười với những đớn đau Thực sự trong tình cảm làm sao nói được là đúng hay sai, là thật hay giả mà chỉ là yêu hay không. Nghĩ xem mối tình đầu mấy ai thành được với nhau, hay rồi cũng dang dở chia lìa. Chẳng lẽ cứ ôm ấp hoài hình bóng người khác mà buông rơi cuộc đời mình, chôn chặt mối lương duyên đơn phương đang gõ cửa ngoài kia. Đớn đau luôn đem lại những cảm xúc cùng cực nhưng hạnh phúc còn tuyệt vời hơn, hãy mở bàn tay ra và nắm lấy hơi ấm từ ai đó
Cười vui vẻ và yêu thương chân thành, để cho một lần ta tỉnh giấc mộng hoang, nhìn lại quãng đường dài đã từng bước, rẽ sang một ngõ mới mang tên “Rồi thì người ta cũng quên nhau”
Nhưng nếu thực sự không quên được, là mối tình đã định từ kiếp trước, là sự chia cách trong nghịch cảnh, quên mãi không được, dằn vặt đau khổ đến tận cùng
Đời người mà, mọi thứ làm sao như mình mong muốn
Tình cảm phải xuất phát từ hai phía, nếu chỉ từ một người thì chỉ đem lại đau khổ cho mình và ngại ngùng cho người kia

Nếu là đơn phương, hãy để tấm chân tình này rơi vào hư vô im lặng, đối phương mãi mãi không bao giờ biết
Chí ít để cho người đó biết rằng, không là tình nhân cũng là bạn. Nếu chọn con đường này, hẳn phải có trái tim kiên định, tập sống với đớn đau và giả tạo. Nhưng ông trời sẽ nhìn thấy, sẽ có một ngày chữ “thương” này sánh đôi với chữ “yêu”, chỉ mong tâm hồn không lỡ nhịp mà đồng điệu hát khúc ca yêu thương khác. Như mọi chuyện xưa vẫn thế, rồi thì người ta cũng quên nhau
Bao lâu là đủ để cho hoài niệm xưa “quên” vào dĩ vãng. Có lẽ là tức thì, một khoảng, rất lâu hay thậm chí là không bao giờ. Yêu thương hay hạnh phúc thường không khắc ghi sâu đậm bằng trái đắng thương đau, người làm cho ta cười sẽ không làm ta nhớ bằng người làm ta khóc
Còn người làm ta khóc và cười cùng một lúc thì ta nhớ mãi cả một đời, muốn quên cũng không được. Và chúng ta không cần và không phải “quên nhau” đâu, mà chúng ta chỉ nên cho nhau thêm một lựa chọn, một cơ hội
Đời người còn dài, bước đúng hay bước sai có lẽ đến lúc nhắm mắt xuôi tay chưa chắc nhận ra được, huống hồ là chuyện tình cảm thì càng khó nói hơn
Người đến sau có thể là người chúng ta chờ đợi suốt kiếp
Đừng quá vội mà nắm lấy tay ai đó, hay cũng đừng hờ hững quá mà khoanh tay trước ai đó
Mọi thứ đến thì cũng sẽ đến, chỉ cần là của nhau thì chắc hẳn là của nhau. Không là của nhau thì cũng gửi cho nhau một mảnh trái tim mình
Tình trong biển tình, tình nào cũng là tình
Quên đi làm sao đành Nhưng rồi, Rồi thì người ta cũng quên nhau, nhưng cần bao lâu hỡi…........?


0 comments:

Post a Comment